Pages

Subscribe:

Ads 468x60px

Chủ Nhật, 12 tháng 2, 2012

LỜI CON MUỐN NÓI…

Cha mẹ rất kính yêu!
Đây là cái Tết đầu tiên con không ở nhà với cha mẹ. Làm sao ở với cha mẹ nữa khi bây giờ Nhà Tập là nhà của con? Cảm giác đầu tiên khi con nhận ra xuân lại về đó là nhớ. Con nhớ cha mẹ, con nhớ không khí Tết ở nhà, con nhớ đám bạn chí chóe giành bao lì xì, con nhớ cả Gấu – con cún nhỏ chuyên nhõng nhẽo đêm Giao Thừa nào cũng dụi dụi cái đầu vào người con và ngủ thật say trong vòng tay con. Con nhớ lắm sáng đầu năm cùng mẹ đến nhà thờ… Bây giờ, con chỉ biết nhớ về tất cả như một cuốn phim quay chậm thôi. Nhớ, nhưng không nuối tiếc. Con là đứa con gái mà mẹ luôn bảo là cứng đầu mà! Cha mẹ ơi, vậy là Tết đã đến rồi à?

Cha chưa bao giờ khen con một lời nào, từ khi con còn nhỏ cho đến khi con lớn, rồi cả khi con rời nhà, con vẫn chưa nghe được một lời khen nào của cha, dầu là rất nhỏ. Cha của con ít nói lắm, vì thế con và cha có lẽ chẳng hiểu nhau đâu. Cả ngày, con và cha có khi chẳng nói với nhau câu nào cả, chỉ lặng lẽ, âm thầm sống với nhau thế thôi. Cha ơi, có lẽ lời yêu thương con cũng chưa bao giờ nói với cha cả. Chưa bao giờ con quàng cổ cha mà nói rằng con yêu cha, con chưa bao giờ hôn cha một cái, con chưa bao giờ nắm lấy bàn tay rắn rỏi của cha. Nhưng con đã trách cha nhiều, con đã tranh luận với cha nhiều lắm. Cha không theo đạo nữa, nên từ nhỏ, cha đã xa, rất xa với con. Con và cha như mặt trời và những ngôi sao, chẳng bao giờ ở gần nhau. Ngay cả đêm cuối cùng con ở nhà, cha cũng không nói với con một câu nào cả. Rồi khi con đã đi, cha cũng không hỏi han con một câu nào. Cha rất kính yêu, lúc nhỏ con đã bảo mình rằng con không yêu cha, dù con biết cha rất yêu con. Có vẻ như lúc đó con dối lòng rất nhiều cha ạ. Dần dần, con nhận ra rằng con yêu cha, con yêu cha nhiều lắm. Con vẫn không nói lời yêu thương nào với cha, nhưng con yêu cha nhiều, nhiều vô cùng. Con đã biết khóc vì yêu cha. Con đã biết xót xa khi nhìn lên mái tóc của cha đã bạc trắng. Con đã biết lo và đau đớn khi thấy cha phải uống thuốc quá nhiều. Con đã biết cầu nguyện, cầu nguyện liên lỉ cho ơn trở lại và phần rỗi của cha. Nhưng con biết rằng Thánh Ý Chúa vẫn là ưu tiên số một của đời con. Dẫu sao con vẫn muốn cầu nguyện cho cha… Con nghe mẹ nói rằng từ ngày con đi, cha buồn nhiều và uống rượu nhiều. Cha ơi, con biết làm gì đây, biết nói gì cho cha hiểu? Thôi thì con chỉ có lời nguyện cho cha thôi, con tin và phó mọi sự cho Đấng chỉ biết xót thương, Đấng đã gọi con bước lên và đã yêu con…
Sáng mùng một này, mẹ và con không cùng nhau đến nhà thờ. Con không còn xúng xính trong chiếc áo dài mới bên mẹ nữa, bây giờ con khoác lên mình chiếc áo dòng trắng, chiếc áo dòng mà con biết là đã được nhuộm không biết bao nhiêu nước mắt của cha mẹ. Bây giờ ngồi một mình trong phòng, con nhớ về mẹ, và lời con muốn nói chỉ là lời tri ân. Con còn nhớ có một lần con đã nghe mẹ nói với cha: “Thôi anh ơi, số mình không được con cái thương thì đành chịu. Nó đã quyết định rồi thì cản cũng vô ích…”. Mẹ ơi, nghe lời mẹ nói, con đã khóc nhiều. Hơn ai hết, con muốn nói rằng con yêu cha mẹ! Con yêu cha mẹ biết nhường nào, con biết ơn cha mẹ biết nhường nào, và con muốn cha mẹ được hạnh phúc biết nhường nào! Nhưng biết làm sao hơn khi ơn gọi của con là thế? Yêu cha mẹ, con chỉ có lời nguyện thôi. Những lời kinh nguyện liên lỉ con cầu cho cha mẹ, những hy sinh hãm mình con không bao giờ quên cha mẹ. Khi con đi, cha mẹ đã bước vào tuổi xế chiều rồi, lẽ ra phải được con phụng dưỡng, nhưng nay đứa con gái cưng duy nhất cũng bỏ mình mà đi. Đứa con mình gửi gắm bao hy vọng, bao yêu thương nói bỏ mình là bỏ, để tuổi già chỉ có hai người lặng lẽ trong căn nhà trống không. Cha mẹ ơi, nghĩ đến cảnh này, con đã khóc rất nhiều, con thương cha mẹ nhiều lắm! Nghe lời thở than, trách móc của cha mẹ, con càng đau đớn hơn nữa. Cha mẹ ơi, chữ hiếu con chưa tròn, nhưng Chúa sẽ thay con đền đáp. Chẳng lẽ Đấng Công Bình và giàu lòng thương xót không trả lại thoả đáng những gì Người đã lấy đi của cha mẹ sao? Cha mẹ ơi, nhiều hơn cả những gì Người đã lấy đi đấy!
Con luôn nói rằng tất cả là do Chúa, mẹ đã nghĩ rằng trong mắt con, cha mẹ chẳng là gì cả. Mẹ ơi, nếu không có cha mẹ, thì làm gì có con để nói lên câu ấy, làm gì có con để khoác lên mình chiếc áo ân sủng, làm gì có con để dâng lời tụng ca uy danh Thiên Chúa? Không có cha mẹ, Chúa sẽ gửi con đến trong đời bằng cách nào? Cha mẹ của con ơi, con biết ơn cha mẹ vô vàn, lời cảm ơn không bao giờ con nói hết, công ơn cha mẹ con đáp đền chẳng bao giờ là đủ. Không nói ra không có nghĩa là con không kính mến cha mẹ. Tính con ít nói mẹ rõ hơn con mà!...
Có những đêm lặng im một mình, con nhớ nhà biết mấy. Con thèm một nụ hôn lên trán, con nhớ ánh mắt của mẹ, con muốn đựơc mẹ rầy la như thuở nào, nhưng hết cả rồi. Nhất là khi con gặp những chuyện trái ý, khi quanh con người ta sống lạnh lùng, bon chen, con nhớ mẹ vô cùng. Những lúc như thế, mẹ sẽ mắng con nhiều lắm, nhưng rồi lời mẹ lại ngay lập tức dịu dàng rót vào tai con: “Thôi, người ta sao thì mặc kệ, mình cứ sống khiêm nhường thôi con à”. Mẹ ơi, bây giờ ai nói với con câu nói ấy? Nhớ mẹ lắm, con chỉ biết dâng lên lời nguyện trong nước mắt thôi. Nguyện cầu cho cha mẹ sống tuổi già an nhàn, bình yên và sau này được hằng chiêm ngắm Nhan Thánh nơi Nước Trời. Chỉ bấy nhiêu thôi, chỉ những lời nguyện đơn giản như vậy nhưng gói trọn tâm tình yêu mến của con, là ôm ấp bao nhiêu tâm tình tri ân của con dành cho cha mẹ. Mẹ ơi, con yêu mẹ biết bao nhiêu. Cha ơi, con yêu cha nhiều lắm. Có người đã bảo con rằng như vậy sao không ở nhà, đi tu làm gì cho khổ, bị cha mẹ hiểu lầm, rồi bao nhiêu là thứ nữa? Ôi, Thánh Ý Chúa là tất cả của đời con, dẫu cha mẹ có hiểu lầm, dẫu có bao nhiêu người chỉ trích, hiểu lầm đi nữa thì con vẫn một đường ơn gọi mà đi thôi. Chúa đã yêu, đã tha thiết mời gọi đến mức nài xin và chính con sẽ đáp lại lời mời tình yêu ấy. Sẽ không có con đường nào khác…
Lời nguyện đầu năm, lời nguyện chân thành nhất con xin cầu cho cha mẹ. Đứa con gái cưng của cha mẹ rồi đây sẽ giao bước trên khắp mọi nẻo đường để loan báo Tin Mừng mà nó đã quyết dấn thân phụng sự trọn một đời. Tuy không thể ở cùng cha mẹ, nhưng con vẫn luôn kề bên cha mẹ bằng tất cả tấm lòng yêu thương và biết ơn sâu sắc nhất. Chữ hiếu đang dở dang, con xin phó mọi sự trong vòng tay Quan Phòng của Chúa. Chúa sẽ hoàn tất mọi sự con còn dở dang… Nguyện xin mọi ân phúc tuôn đổ trên cha mẹ, hôm nay và mãi mãi…
“Lời con muốn nói: con yêu cha lắm cha ơi! Lời con muốn nói: mẹ ơi, con yêu mẹ nhiều lắm! Con muốn chắp cánh tung bay về nhà, con muốn đến ôm hôn cha và mẹ, và con sẽ nói con yêu mẹ yêu cha!...”

Dấu Lặng

0 nhận xét:

Đăng nhận xét

 
BACK TO TOP