Pages

Subscribe:

Ads 468x60px

Chủ Nhật, 26 tháng 2, 2012

LỜI RU CỦA MẸ


Ầu ơ ... ví dầu
Cầu ván đóng đinh
Cầu treo lắc lẻo
Gập ghềnh khó qua
Ầu ơ ...
Khó qua mẹ dắt con qua...
Con đi trường học
Mẹ đi trường đời ...

Lời ru là một hình thức mà các bà mẹ dùng những câu ca dao, đồng dao, các điệu hò, thơ lục bát để ru con ngủ. Hát ru được truyền miệng từ thế hệ này qua thế hệ khác, từ thế hệ trước qua thế hệ sau (từ bà đến mẹ, ...). Do đó, hát ru mang tính địa phương, mỗi địa phương có một cách hát ru khác, có thể nói là rất phong phú gần như mỗi nhà có một cách hát khác nhau. Thường hát ru chỉ chú ý đến ca từ, còn giai điệu thì mỗi nhà, mỗi người mẹ có một nét hát trữ tình khác nhau nhưng gây ấn tượng trong suốt cuộc đời của con.
Đến giờ, tôi vẫn còn nhớ nhiều về những lời hát đó. Có thể nói những lời hát đó đã phần nào dìu dắt tôi vững bước hơn trên đường đời. Thật tiếc khi bây giờ tôi ít nghe được những lời hát ru ngày xưa khi đến những gia đình có những em nhỏ. Hầu như bây giờ các bà mẹ trẻ không còn biết hát ru cho con ngủ. Khi ru con ngủ họ thường mở nhạc từ các đĩa nhạc đã được thu sẵc do các ca sĩ nhí hát. Các em bé bây giờ không còn được nghe bà kể cho nghe những câu chuyện mà bắt đầu bằng những từ “ngày xửa ngày xưa, ....”, không còn được nghe mẹ ru những bài học làm người qua những câu thơ lục bát, .... Thay vào đó là các bé được nghe các bài hát rock, rap, ... Ít mang tính giáo dục thậm chí chẳng mang một ý nghĩa gì có chăng là một mớ những âm thanh hỗn độn và ồn ào. Điều này rất ảnh hưởng đến cuộc sống sau này của trẻ. Có thể sau này các trẻ ít thấy được các giá trị văn hoá dân gian và nhất là các trẻ khó cảm nhận được tình cảm của cha mẹ giành cho bé. Có chăng là các em chỉ thấy được phần nào công ơn mà sau này các em chỉ phải trả bằng vật chất và điều này thì thật tai hại. Vì sao vậy? Vì mới được mấy tháng là các bé đã phải xa cha mẹ để đến nhà trẻ. Vì cha mẹ đi làm việc từ sáng sớm đến tối mới về, không có thời gian gành cho con. Vì các bé phải sống tự lập khi còn rất bé. Vì vui buồn của các bé không biết nói cùng ai....
Tôi rất ước được trở về thời mà những câu chuyện có các nàng tiên dịu hiền bước ra từ các trang cổ tích được bà kể. Tôi thèm được nghe các câu hát ru với giọng hát ngọt ngào vì những lo toan cơm áo gạo tiền của cái thời còn rất nhiều khó khăn. Ôi! lời hát ru đó sao mà tha thiết thế! Nó vẫn còn vẳng đâu đó bên tai tôi như là tôi vừa mới được nghe ngày hôm qua.

Brunovinh

0 nhận xét:

Đăng nhận xét

 
BACK TO TOP