Pages

Subscribe:

Ads 468x60px

Thứ Năm, 23 tháng 2, 2012

Mẹ…!



Gió đưa mây về, trời u tối,
Lá vàng phủ kín lối phố xưa,
Lặng thầm đi giữa cơn mưa,
Sầu riêng một cõi xa xưa ngày buồn.

Trở về nơi chôn nhao cắt rốn,
Nghe trong lòng xáo trộn niềm đau,
Bởi vì đã khuất còn đâu,
Mẹ xưa mòn mỏi mái đầu bạc phơ.

Con về đây mang theo nỗi nhớ,
Lời võng buồn ngày nớ mẹ ru:
À …ơi…chiếc lá mùa thu,
Thương con mẹ hát lời ru đêm dài.

Đời gian nan mưa dầm nắng dãi,
Mẹ gánh gồng chẳng ngại hy sinh,
Cho con ánh mắt niềm tin,
Cho cuộc sống nặng tình thương yêu.

Về lại đây con như chợt hiểu,
Tình mẹ là nắng ấm trên cao,
Lung linh như những vì sao,
Nhẹ như sóng lúa rì rào đêm thu…

Giang Ân

0 nhận xét:

Đăng nhận xét

 
BACK TO TOP