Pages

Subscribe:

Ads 468x60px

Chủ Nhật, 25 tháng 3, 2012

TÂN BINH


Chuyện suy niệm

Lớp trưởng hỏi một đám tân binh, tại sao lấy cây hồ đào làm bá súng?
- “Bởi vì độ cứng của nó cao so vối các thứ khác.” một tân binh trả lời như thế.
- “Không đúng.” Lớp trưởng nói.
- “Bởi vì tính đàn hồi của nó rất tốt.”
- “Sai.”
- “Độ phản quang khá lý tưởng.”
Lớp trưởng lắc đầu nói:
- “Cái bọn các anh cần phải học tập nhiều nữa nhé! Dùng cây hồ đào làm bá súng là vì trong sách đã viết như thế.”
Không học hành mà có chức vụ quyền hành thì chỉ có phá hoại, và đem cái khổ lại cho thuộc cấp và cho người khác mà thôi, bởi vì họ không được đào tạo để làm người lãnh đạo.
Người lớp trưởng chê bai những câu trả lời rất đúng của các bạn, nhưng chính câu trả lời của mình thì thật là không ra cái giống gì cả, bởi vì nhìn trong sách mà nói thì ai nói không được.
Một lớp trưởng bất tài thì chỉ biết chê bai các bạn đồng lớp, một thầy giáo bất tài thì làm hư một lớp trẻ hôm nay, một lãnh đạo bất tài thì làm hư một xã hội hôm nay, nhưng một linh mục bất tài (bao gồm không có đời sống tu đức, đạo đức và kiến thức) thì không những làm hư một thế hệ giáo dân hôm nay mà còn làm mất hạnh phúc đời sau của họ nữa.
Kiến thức vĩ đại nhất chính là như lời của Chúa Giê-su nói: “Có thì nói có, không thì nói không”, nghĩa là không biết lãnh đạo thì nói không biết, biết nói việc này thì tôi làm được, nhưng việc kia thì không biết làm vì khả năng không có, đó chính là sự khiêm tốn đáng phục vậy.

Bart. Khánh (sưu tầm)

0 nhận xét:

Đăng nhận xét

 
BACK TO TOP