Một lần bước đến bên hang đá…
…tôi miên man suy nghĩ về những điểm dừng…
Bao giờ tôi mới biết bước đến bên người mình không ưa…
…để dừng lại những hiềm khích, bất hòa?
Bao giờ tôi mới biết bước đến bên một người bất hạnh hơn mình…
…để dừng lại những ích kỉ, tự kiêu?
Bao giờ tôi mới biết bước đến bên một người nghèo…
…để dừng lại những tham vọng của bản thân?
Bao giờ tôi mới biết bước đến bên một người già…
…để dừng lại những ngày sống hoang phí?
Bao giờ tôi mới biết bước đến bên một người bệnh…
…để dừng lại những ngày tự vắt kiệt sức bản thân?
Bao giờ tôi mới biết bước đến một em bé…
…để dừng lại những tư tưởng bi quan?
Bao giờ tôi mới biết bước đến bên một người đang khóc…
…để dừng lại những giọt nước mắt dư thừa?
Bao giờ tôi mới biết bước đến bên một người anh em…
…để dừng lại những tháng ngày sống vô tâm?
Bao giờ tôi mới biết bước đến bên một người mình yêu thương…
…để dừng lại những khi sống giả tạo đến không ngờ?
Bao giờ tôi mới biết bước đến bên một người sống giản đơn…
…để dừng lại những hình thức vô vị?
Bao giờ tôi mới biết bước đến bên một người dũng cảm…
…để dừng lại những luồn cúi thấp hèn?
Bao giờ tôi mới biết bước đến bên một người sống cởi mở…
…để dừng lại lối sống khép kín an toàn vờ vĩnh?
Bao giờ tôi mới biết bước đến bên một người chịu treo trên Thập Giá…
…để dừng lại những tháng ngày sống bất trung?
Bao giờ…
…có những điểm dừng?
Dấu Lặng
11. 2009
0 nhận xét:
Đăng nhận xét