Dấu Lặng
Nếu là hoa, tôi không là màu trắng
Bởi thân này có liệu xứng đáng chăng?
Tối tăm thay bóng dạng của tâm hồn
Bởi lỗi lầm, đời tôi không nhìn thẳng
Bởi thân này có liệu xứng đáng chăng?
Tối tăm thay bóng dạng của tâm hồn
Bởi lỗi lầm, đời tôi không nhìn thẳng
Nếu là cây, thì tôi không là vả
Đến đúng mùa lại trổ quả đơm hoa
Tấm thân tôi, ôi cây vả nghèo nàn
Đứng bên đường bẽ bàng đung đưa lá
Đến đúng mùa lại trổ quả đơm hoa
Tấm thân tôi, ôi cây vả nghèo nàn
Đứng bên đường bẽ bàng đung đưa lá
Nếu là chiên, tôi không là chiên nhỏ
Sống yên vui, ngoan ngoãn nghe dặn dò
Con chiên tôi mải mê bao lạc thú
Bỏ đi rồi, chẳng có được bữa no
Sống yên vui, ngoan ngoãn nghe dặn dò
Con chiên tôi mải mê bao lạc thú
Bỏ đi rồi, chẳng có được bữa no
Nhưng
Nếu như hoa không phải là hoa trắng
Có bao giờ nó bị bỏ rơi đâu!
Chẳng có chi mà hoa phải âu sầu
Bởi biết rằng Giêsu hằng yêu dấu
Có bao giờ nó bị bỏ rơi đâu!
Chẳng có chi mà hoa phải âu sầu
Bởi biết rằng Giêsu hằng yêu dấu
Một ngày kia ví như vả khô cằn
Tôi biết rằng nó chẳng chết bao lâu
Vả ngày xưa không may không còn nữa
Bởi bây giờ nó ngụ dưới quyền năng
Tôi biết rằng nó chẳng chết bao lâu
Vả ngày xưa không may không còn nữa
Bởi bây giờ nó ngụ dưới quyền năng
Chú chiên con ra đi giờ trở lại
Với tấm lòng hối hận rằng mình sai
Thiết tha sao người chăn chiên chờ đón
Lúc trở về sẵn sàng một tiếng : “Con”
Với tấm lòng hối hận rằng mình sai
Thiết tha sao người chăn chiên chờ đón
Lúc trở về sẵn sàng một tiếng : “Con”
Dẫu ra sao thì tôi vẫn là đó
Một mối tình trọn vẹn vẫn còn xanh
Dẫu bao phen tôi lỡ bước hoang đàng
Thì tình Ngài ngàn năm tôi vẫn trọn
Một mối tình trọn vẹn vẫn còn xanh
Dẫu bao phen tôi lỡ bước hoang đàng
Thì tình Ngài ngàn năm tôi vẫn trọn
Tôi bất tài, tôi mọn hèn bất xứng
Tôi ngỡ rằng tôi chẳng xứng tình thương
Quá xa xôi, tôi đã nghĩ sai đường
Chẳng hay rằng mọn hèn là ân sủng
Tôi ngỡ rằng tôi chẳng xứng tình thương
Quá xa xôi, tôi đã nghĩ sai đường
Chẳng hay rằng mọn hèn là ân sủng
“Hỡi con này, con bất xứng, nhỏ nhoi
Nhưng Ta yêu là yêu người nhỏ bé
Chính vì con bao phen còn vấp ngã
Biết trở về, con đã thấu tình Ta”.
Nhưng Ta yêu là yêu người nhỏ bé
Chính vì con bao phen còn vấp ngã
Biết trở về, con đã thấu tình Ta”.
0 nhận xét:
Đăng nhận xét